Đôi khi mình không hiểu nổi chính bản thân mình....


 
Trang ChínhLIÊN KẾT HTXGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Message :
Signature :
Background :
|

Đôi khi mình không hiểu nổi chính bản thân mình....

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
12/4/2012, 14:44
sống, chiến đâu. học tập, làm theo tấm gương đạo đức hồ chí minh
tronghung_tlxqng
tronghung_tlxqng
Trung sĩ

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
32%/1000%

Tài năng:31%/100%

Liên lạc
http://idgunny.zing.vn

Thông tin thành viên
» Nam
» Tổng số bài gửi : 32
» Points : 90
» Birthday : 10/06/1992
» Gia nhập : 15/03/2012
» Tuổi : 31
» Đến từ : thành phố quảng ngãi
» phương châm sống : sống, chiến đâu. học tập, làm theo tấm gương đạo đức hồ chí minh
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Đôi khi mình không hiểu nổi chính bản thân mình....


Đôi khi mình không hiểu nổi mình, không hiểu vì sao mình lại như vậy,.... và hàng ngàn cái không hiểu vì sao dài dằng dặc....
Tình yêu, nó giống như một quả bóng bay... khi tay còn nắm giữ thì thấy nó chẳng ra sao hết cả, nhưng khi buông tay, nó vụt mất đi rồi thì lại thấy tiếc, thấy nhớ...
Hình như mình đã ích kỷ, ích kỷ với cả chính bản thân mình... nửa mình muốn buông tay, nửa mình muốn níu giữ... cứ dằn vặt mãi. ngày này qua ngày khác rồi đến một ngày mình quyết định buông tay!
Lạnh lùng. Khoảng cách. và có chút khách sáo đvới anh. bởi vì tình cảm của mình đvới anh chỉ đơn thuần là tình bạn không hơn không kém! vậy sao mình vẫn thấy hơi buồn buồn... vì đã từ chối anh?!
Anh sau lần gặp đó ít liên lạc hẳn. Có lẽ anh đã mệt mỏi vì phải chạy theo mình mãi... cũng đúng thôi. Và có lẽ anh cũng đã hiểu đc những gì mình cần nói và anh cần hiểu. Sau lần đó, anh gọi lại cho mình một lần, nhưng lúc đó mình đang đi đường nên không nghe điện thoại đc. Về nhà mình gọi lại thì điện thoại bên kia không có tín hiệu trả lời...
Có lẽ anh đang và đã tìm đc nơi anh cần phải đến, người anh cần phải che chở... mình chúc cho anh luôn hạnh phúc. Luôn thành công... và luôn bình an trên mọi nẻo đường.
Tình yêu phải xuất phát từ hai phía. Từ hai người, từ hai trái tim của hai con người có tâm hồn đồng điệu. Một bàn tay vỗ có bao giờ nên nên tiếng? Đó là sự trải nghiệm của mình... những gì mình đã từng đau vì nó, từng day dứt vì nó, từng tưởng nó là muôn thủơ, là vĩnh cửu... nhưng mình đã nhầm... đánh đổi 5 năm chờ đợi để rồi hiểu đc một điều rằng "đừng bao giờ treo tất cả lên một cái đinh, vì chắc chắn là không có gì chắc chắn cả"! Thấm thía!
Mình không dám tin vào tình yêu nữa. Bọn bạn ở quê suốt ngày giục giã: "yêu đi, đến lúc yêu đc rồi. không sớm nữa đâu mà sợ... " Mình chỉ cười cho qua chuyện.
Không phải không có người làm quen tán tỉnh mình nhưng mình cứ nghĩ rồi cũng sẽ chẳng đến đâu... không muốn tin, không muốn hy vọng thêm nữa... vì mình sợ sự thất vọng và hụt hẫng lắm! Nó không dễ chịu chút nào... dấm dứt khó chịu như muốn gặm nhấm con người ta cho đến khi kiệt sức!
Mình luôn có cảm giác họ đối với mình chỉ là một cơn "say nắng". Mọi thứ đến quá nhanh rồi khi ra đi cũng vậy. Chóng vánh giống như khi họ đến.
Đôi khi mình ngỡ rằng có lẽ do mình đã khép lòng nên mọi thứ mới như vậy. Nhưng không, mình đã mở lòng ra với tất cả mọi người nhưng mọi thứ vẫn vậy...
Đôi khi mình không thể hiểu nổi mình...
Không thể hiểu nổi guồng quay cuộc sống sẽ đưa mình đi tới đâu...


Chữ ký của thành viên

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!


Đôi khi mình không hiểu nổi chính bản thân mình.... Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang
PhotobucketPhotobucket
/* chat như VBB */
Chat ()
\Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất
Hành trình xanh Đà Nẵng | Tương Lai Xanh