Hãy tìm đến nước mắt khi tâm hồn mỏi mệt


 
Trang ChínhLIÊN KẾT HTXGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

Message :
Signature :
Background :
|

Hãy tìm đến nước mắt khi tâm hồn mỏi mệt

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
12/4/2012, 14:51
sống, chiến đâu. học tập, làm theo tấm gương đạo đức hồ chí minh
tronghung_tlxqng
tronghung_tlxqng
Trung sĩ

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
32%/1000%

Tài năng:31%/100%

Liên lạc
http://idgunny.zing.vn

Thông tin thành viên
» Nam
» Tổng số bài gửi : 32
» Points : 90
» Birthday : 10/06/1992
» Gia nhập : 15/03/2012
» Tuổi : 31
» Đến từ : thành phố quảng ngãi
» phương châm sống : sống, chiến đâu. học tập, làm theo tấm gương đạo đức hồ chí minh
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Hãy tìm đến nước mắt khi tâm hồn mỏi mệt


Vậy là tôi cũng đã tạm biệt tháng Năm một cách nhẹ nhàng, không còn như trước,
tháng Năm trong tôi lại dần trở nên rất đỗi bình yên và đẹp đẽ một cách lạ kì. Và tôi đã yêu tháng Năm biết bao...

Khi thời gian lặng lẽ mang đi những nỗi buồn thì lòng người cũng có một khoảng trống khó tả. Thậm chí đó là thời gian mà tôi khủng hoảng
trầm trọng. Tôi luôn có cảm giác cô độc, cảm giác bị bỏ rơi, cảm giác ấy thật tồi tệ khi
tôi muốn đi vào giấc ngủ sâu. Có thể nó len lỏi trong giấc ngủ hàng đêm,
làm tôi ám ảnh! Cứ trước khi nhắm mắt, cảm giác ấy lại đến và đêm nào cũng vậy,
nước mắt lại ru tôi ngủ... Và cái quan trọng nhất là tôi không thể thoát khỏi cảm giác khó chịu ấy, tôi trăn trở, vùng vẫy để cố thoát ra thì lại càng khó khăn hơn.
Tôi thấy mệt mỏi... Hình như nếu khóc được thành tiếng thì sẽ thoải mái hơn nhưng những lúc như vậy, những lúc mình yếu đuối, tôi lại không muốn để ai biết.
Tôi cứ khóc một mình trong đêm như vậy, bóng đêm lại càng làm tôi yếu đuối và bé nhỏ hơn, tôi sợ những đêm như thế...Thật khó để lòng cảm thấy bình yên.
Tôi tìm đến nước mắt khi tâm hồn mỏi mệt, tôi muốn đến biển để có thể bình tâm, tôi tìm về quê hương để có lại cảm giác được vỗ về, chở che như thuở nhỏ.
Tôi là người luôn muốn sống trong quá khứ nhưng rồi cũng nhanh chóng muốn thoát khỏi nó!
Cách đây không lâu, tôi về lại trường cấp I, trường thay đổi nhiều quá, tôi đứng trước lớp học ấy, hành lang ấy, cảm giác bình yên lắm. Đó là quãng thời gian tôi thấy mình như bé lại,như là cô học trò nhỏ hàng ngày đi bộ tới trường như ngày hôm qua, nhớ những lần ra chơi ở đây, những lần còn trốn ra ăn quà vặt với bạn... Tôi nhớ những ngày tháng ấy biết bao!Cũng rất nhiều lần... tôi chỉ muốn là một đứa trẻ, hồn nhiên, vui tươi. Hình như chúng luôn được cười mãi như vậy, chẳng phải mảy may suy nghĩ chuyện gì, về những mối quan hệ trong cuộc sống, về những gì còn dở dang. Bởi vì trẻ con mãi là trẻ con, chúng khác hẳn với thế giới phức tạp của người lớn... Điều đó là dĩ nhiên.

Đủ lớn để muốn bé lại như ngày hôm qua... Những lúc yếu đuối, tôi chỉ cần...

...cái ôm thật chặt của mẹ... lời động viên của bố... một bờ vai vững chãi và một bàn tay đủ an tâm để tôi nắm lấy những khi chới với...

Có lẽ với tôi, có một sự quan tâm nào đó là vô hình, là khó nắm giữ, khó hình dung nhưng dù sao tôi vẫn rất trân trọng cái vô hình đó, cảm ơn nhé, rất nhiều...



--------------* The end *----------------

Chữ ký của thành viên

Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!


Hãy tìm đến nước mắt khi tâm hồn mỏi mệt  Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang
PhotobucketPhotobucket
/* chat như VBB */
Chat ()
\Free forum | Khoa học | Giáo dục, giảng dạy | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất
Hành trình xanh Đà Nẵng | Tương Lai Xanh